Bạn Dám Không? Bạn là Ai thật sự?
VÌ SAO BIẾT MÀ KHÔNG THAY ĐỔI?
Có người từng bảo tôi rằng:
“Xem Bát Tự để hiểu ưu nhược điểm thì hay đấy, nhưng rồi cũng vậy thôi. Biết thì biết, chứ vẫn sống như cũ.”
Tôi không phản đối.
Vì điều đó đúng với phần đông.
Người ta không thay đổi không phải vì không muốn.
Mà vì không đủ lý do để đổi,
không đúng thời điểm để đổi,
và không có một hệ thống đủ rõ để biết phải đổi từ đâu.
Rất nhiều người bước ra từ một buổi tư vấn Bát Tự với cái gật gù: “Em hiểu rồi, em biết vì sao mình hay nản, em biết mình vội, em biết mình thiếu Mộc, thiếu Kim, thiếu Thổ…”
Nhưng chỉ một tuần sau, mọi việc lại trở về như cũ.
Không phải vì người đó không có khát vọng sống khác đi.
Mà vì phần biết đó chưa đi đủ sâu.
Chỉ mới chạm vào đầu. Chưa bén vào khí. Chưa nuôi nổi hành vi.
Mà thay đổi thì phải bắt đầu từ hành vi.
Con người vốn rất khó thay đổi.
Bởi mỗi người sống trong một mô hình quen thuộc nơi mà họ vừa thấy an toàn, vừa thấy mình là chính mình.
Dù vận khí có lệch, dù nó khiến họ khổ đau, mỏi mệt, bất an, thì họ vẫn cứ ở lại.
Vì rời đi, có nghĩa là đánh mất vai trò cũ.
Mà con người, khi chưa thật sự có nội lực vững vàng, thì luôn cần một vai để bám vào, dù là vai nạn nhân, vai mạnh mẽ, vai bất cần, hay vai chịu đựng.
Đó là lý do vì sao, dù Bát Tự có chỉ ra rất rõ thân nhược, Thực Thương tiết khí, hoặc thân vượng Tài hao thân, thì người ta vẫn tiếp tục lặp lại những mô thức cũ, vì chính những mô thức đó là một phần của bản ngã mà họ tin là “mình”.
Muốn thay đổi, trước tiên phải dám đặt câu hỏi: Mình là ai, thật sự?
Và mình có sẵn lòng bỏ cái quen để sống gần hơn với cái đúng?
Bát Tự không phải là cây đũa thần để đổi vận trong một ngày.
Nhưng nó là tấm bản đồ để giúp người ta thôi mù mờ về chính mình.
Nó không nói rằng bạn sẽ giàu hay nghèo, sướng hay khổ.
Nó chỉ ra rằng: bạn đang có khí gì, thiếu khí gì, mạnh ở đâu, yếu ở đâu, và nếu không chỉnh thì cuộc đời bạn sẽ trôi về đâu.
Không để dọa.
Mà để thức tỉnh.
Thân nhược thì cần nuôi. Thân vượng thì cần tiết.
Khí Mộc thiếu thì cạn sinh khí, thiếu kết nối.
Khí Kim lệch thì mất ranh giới, sống lẫn lộn giữa mình và người.
Khí Thổ yếu thì chao đảo, khó an trú.
Khí Hỏa vượng thì dễ thiêu đốt chính mình.
Khí Thủy nghẽn thì mất dòng chảy, không sáng tỏ.
Biết là một tầng.
Nhưng phải tin thì mới bắt đầu bước.
Phải nhận ra thì mới sẵn sàng trả giá.
Phải dám đi thì khí mới chuyển.
Và khí chuyển thì vận mới xoay.
Vậy nếu thật sự muốn thay đổi thì bắt đầu từ đâu?
Không phải từ việc ép bản thân phải khác.
Không phải từ sự chán ghét chính mình hiện tại.
Mà từ việc chấp nhận mình đang lệch, đang yếu, đang mỏi, và chọn một điểm nhỏ để chỉnh.
Chỉ một điểm thôi rồi lặp lại nó trong ba tháng.
Vì ba tháng là một vòng chu kỳ của khí.
Khí mới không sinh ra từ đột phá.
Mà từ thói quen, đều đặn, nhỏ, đúng hướng.
Muốn đi sâu hơn, hãy nhìn lại lá số của mình một cách hệ thống, không phải để biết “vận này tốt hay xấu”, mà là để hỏi: với vận này, mệnh này, tôi nên làm gì, tránh điều gì, chuyển khí ra sao?
Không cần hiểu hết mọi tầng lớp của thập thần, phi tinh, khí hành.
Chỉ cần hiểu mình đang sống có đúng với cơ địa khí mệnh của mình hay không.
Rồi sau đó, điều chỉnh lại không gian sống để khí thân được nuôi.
Không cần phải bày biện rườm rà.
Chỉ cần đúng hướng, đúng vị, đúng độ sáng, đúng chất liệu.
Người thiếu Mộc thì nên gần cây.
Người vượng Kim thì tránh ở giữa tường đá.
Người thiếu Thổ thì cần nền tảng ổn định từ cả chỗ ở tới thời gian biểu.
Phong Thuỷ không làm thay mệnh.
Nhưng nó giúp mình giữ được khí để không hao tổn khi mệnh yếu, và không bốc đồng khi mệnh mạnh.
Sau đó, hãy xây cho mình một nghi thức.
Một khoảng lặng mỗi ngày để điều thân, định tâm. (Tôi đang thực hành Pháp Trì Chú Dược Sư)
Có người thiền.
Có người viết tay.
Có người hít thở.
Dù là gì, chỉ cần nó khiến mình quay về bên trong là đủ.
Vì không có năng lượng nào duy trì được nếu không có không gian nuôi nó mỗi ngày.
Và cuối cùng, hãy tìm lấy một cộng đồng nhỏ, nơi có những người đang đi theo hướng sống đúng khí.
Không cần quá nhiều người.
Chỉ cần một người nhắc mình giữ khí.
Một người soi lại khi mình lệch.
Một người đi trước, để mình tin rằng thay đổi là có thể.
Thay đổi không đến từ cú sốc.
Thay đổi đến từ lựa chọn nhỏ, lặp đi lặp lại, trong một môi trường đủ đúng và một nhận thức đủ sâu.
Bát Tự không đưa ai đến đích.
Nó chỉ dừng lại ở vai trò chỉ đường.
Còn đi là việc của từng người.
Đi nhanh hay chậm không quan trọng.
Quan trọng là có đi. Và đi đúng khí. Đúng mình.
