Điềm Báo Cho Người Học Dịch

Tiếp nối loạt bài nói về Thiên Cơ, Nhân Cơ, Động Tâm, … Nhã bàn chút về bài Tín Hiệu – Dấu Hiệu. Khi đi đường bạn để ý tín hiệu giao thông để làm gì? Có phải để đi đúng, an toàn không? Bạn còn nhớ những câu dân gian truyền nhau:
“Chuồn chuồn bay thấp thì mưa, bay cao thì nắng, bay vừa thì râm”,
“Chớp đông nhay nháy, gà gáy thì mưa”,
“Mây xanh thì nắng, mây trắng thì mưa”.
Mây kéo xuống bể thì nắng chang chang”
Mây kéo lên ngàn thì mưa như trút”.
…
Điểm chung từ việc bạn tham gia giao thông, đến những câu dự báo thời tiết dân gian là DẤU HIỆU – TÍN HIỆU. Một điều gì đó sắp xảy ra có phải bạn sẽ cảm thấy lòng bất an, bồn chồn… chắc chắn là sẽ có chuyện gì đó mà chưa biết là chuyện gì chính xác. Có thể theo kinh nghiệm sống, bạn sẽ đoán ra được là chuyện này hay chuyện kia. Ví như người lớn tuổi hay có cảm giác, linh tính về con cháu của họ vậy.
Đối với Dịch Học Sĩ, những người đã dày công tu luyện ngôn ngữ vũ trụ Âm – Dương này. Các bạn dư sức thông dịch lại những dấu hiệu đó mà không cần một kinh nghiệm truyền đời nào. Riêng bạn nào đang học tập, luyện tập nên kết hợp, so sánh để tự đúc kết kinh nghiệm của mình.
Ở các vùng miền, nền văn hóa khác họ cũng có hệ thống lý luận riêng. Tuy có khác nhau chút chút, có khác từ ngữ, cách biểu hiện, ký hiệu.. nhưng cũng quy về một ẩn, một hiện – một âm, một dương mà biến hóa.
Về sau, Dịch Học Sĩ lười dần, họ không còn hăn say thông dịch mọi thứ. Chỉ khi nào có DẤU HIỆU – TÍN HIỆU thì mới để tâm xem thế nào. Riêng tôi thấy, những Tia Sáng Tín Hiệu ấy mới là điều diệu kỳ của Dịch Học. Trong khi các thầy tổ ngồi bàn với nhau cách luận thế này, thế kia, … hay họ còn nói về sự đúng sai trong cách bố trí Bát Quái… Còn tôi đây chỉ cần thông dịch lại các TÍN HIỆU là đã đủ dùng cho cuộc sống này rồi.