Nguồn Góc Thật Sự Của Rằm Tháng 7

Ngày rằm tháng 7, hay còn được chúng ta quen gọi là Ngày lễ cô hồn, là ngày mà trong dân gian vẫn luôn lưu truyền những câu chuyện kể đầy tính ma mị về cõi âm. Thế nhưng, nguồn gốc của ngày này lại vô cùng nhân văn và đầy ý nghĩa. Trước hết, rất ít người biết ngày lễ này nguyên được bắt nguồn từ Đạo giáo của Trung Quốc, với tên gọi là “Tết Trung Nguyên”. Sau khi Đạo Phật du nhập vào Trung Hoa, mới có thêm ý nghĩa là “ngày lễ Vu lan”.

Theo quan điểm của Đạo giáo, ngày rằm tháng giêng (tức tết Nguyên Tiêu) được gọi là Tết Thượng Nguyên, mang ý nghĩa là ngày mà ông trời ban may mắn, phú quý cho con người, nên còn gọi là ngày “Thiên Quan tứ phúc”.

Ngày rằm tháng 10 âm lịch được gọi là Tết Hạ Nguyên, mang ý nghĩa là ngày mà “thần Nước” giúp đỡ loài người giải trừ bệnh tật, tai họa, bất hạnh, từ đó sẽ cải thiện được vận khí… thế nên còn có tên gọi là ngày “Thủy Quan giải ách”.

Ở giữa 2 ngày ngày, chính là Tết Trung Nguyên, tức là ngày rằm tháng 7 âm lịch. Ngày này được gọi là thời điểm “Địa Quan xá tội”, mang ý nghĩa như một thời điểm phán xét cho cả vong hồn và người còn sống, mọi việc làm tốt xấu đều được Địa Quan ghi chép lại kỹ lưỡng, ai làm nhiều việc xấu nhất định sẽ bị trừng trị thích đáng. Thế nên người xưa thường cúng lễ cho Địa Quan như một hình thức cầu xin sự may mắn, xá tội.

Theo Kinh dịch trong Đạo giáo, số 7 là con số tượng trưng cho sự biến hóa của vũ trụ, và cũng tượng trưng cho sự phục sinh, nên mang nguồn năng lượng vô cùng to lớn.

Theo hai mươi bốn tiết khí, tháng 7 âm lịch là giai đoạn đầu thu (Tiểu thu). Ngày xưa, mùa thu chính là giai đoạn mà con người thu hoạch thành quả nông nghiệp. Với mong muốn mùa màn bội thu, người ta mới tổ chức các nghi thức cúng bái thần linh, cúng bái ông bà tổ tiên để mong được phù hộ, che chở.

Vì lẽ đó, tháng 7 cũng được xem là tháng của sự cát tường, tháng của sự hiếu thuận, tháng của lòng biết ơn (biết ơn mẹ tự nhiên, biết ơn ông bà tiên tổ).

Theo Đạo Gia

Cùng chủ đề